CẢM XÚC GIAO MÙA
Tối đi học thêm về, một mình bước đi trên con đường ĐH sư phạm. Một cơn gió thoáng qua...lạnh buốt... Giật mình...thu sang...
Những trưa hè nắng gắt dường như đã vơi đi phần nào. Trời mát mẻ hơn, không nóng cũng không lạnh. Khiến lòng người bỗng dưng nhẹ nhõm và thoải mái hơn rất nhiều. Bỗng dưng muốn nhớ lại những kỉ niệm xưa cũ. Những ngày còn bé, bạn bè đã xa, bạn bè bây giờ. Nghĩ thấy đã đổi thay nhiều lắm. Thời gian cứ trôi đi, cuộc sống lại thay đổi. Con người bị cuốn vào guồng quay của cuộc sống. Tiền tài, địa vị, danh vọng...Ai cũng muốn, ai cũng cố giành được. Để rôi mất đi những thứ còn giá trị hơn thế.
Bạn cứ chạy lao người về phía trước, ngỡ rằng ngay kia thôi là lối ra cho cuộc đời mình. Nhưng nhiều lúc hãy đứng lại và nhìn về phía sau, có khi một lối thoát khác gần hơn mà bạn đã vô tình bỏ qua. Đời thanh niên sống nhanh, sống vội bởi tuổi xuân chỉ có một lần. Nhưng thỉnh thoảng hãy ngừng lại và lắng nghe những âm thanh của cuộc sống quanh ta. Để biết rằng ta không phải chỉ biết sống cho riêng mình.
Giao mùa luôn làm lòng người se lại. Lãng mạn hơn. Những ai có người thương bỗng cần một vòng tay ấm áp. Những ai còn cô đơn cần một bờ vai chia sẻ. Hoa sữa rơi, gió se lạnh,...đón một mùa đông sang....
No comments:
Post a Comment